Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010

Romana Resort & Spa - Phan Thiet


























Cả nhà mình đi Phan Thiết chơi Noel. Năm nay mẹ muốn đi đâu đó vào dịp lễ. mẹ không muốn ở nhà hòai như 2 năm vừa rồi. Bởi vậy mẹ tự search ra cái resort 4 sao này ở Phan Thiết & lên kế họach cho cả nhà cùng đi.

Sáng 7h30 là ba lái xe chở mẹ với mình đi. Đến resort lúc 12h trưa. Resort khá đẹp, rộng rãi & style khá good. Ba mẹ & mình ở phòng Beach front pool villa (phòng villa ngay biển có hồ bơi riêng). Đây là phòng top nhất ở resort. Lần đầu tiên mình được ở phòng có private pool mình thích lắm, cứ đòi ba tắm hồ bơi với phao chuột mickey của mình. Lần này nhà mình đi ở có 1 đêm thôi. Tối đó ở resort có seafood barbecue: có lobster, tôm càng, cá, mực, ngêu, ốc, ghẹ... quá chòi đồ ăn. Mình được ăn súp bí đỏ & súp khoai tây. Ba & mẹ ăn đồ nướng. Lần này đi chơi mình ăn được nhiều.

Lần này đi, mình rất biết enjoy. Đang chơi hồ bơi, mình nghĩ đến chơi cát ở biển thế là kêu ba mẹ dắt ra chơi cát. Lúc trước dễ gì ba mẹ dứt mình ra khỏi hồ bơi đâu.

Hôm sau 12h check out xong là ba chở mẹ & mình chạy về Sài Gòn ăn đám cưới chú mập bạn mẹ luôn. Về đến nhà gần 9h tối. Mình ngủ trên tay mẹ luôn.

Cả nhà kết thúc 1 chuyến đi vui vẻ! Hẹn chuyến đi vào dịp Tết nguyên đán!

Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

Sao trời lại thu vào mùa này

Sáng nay đi làm thấy gió se se. Lá vàng thì bay lả tả. Trong lòng lại nhớ bài "Tôi đi học" của Thanh Tịnh. Nhất định phải copy lại để đọc mới được.

Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường.
Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.
Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã.
Buổi sáng mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học.


Nhiều khi trong cuộc sống, phải cần đọc những câu từ hay như vậy để lòng được lắng lại & trôi một chút về ký ức tuổi thơ. Để được tận hưởng một chút cái ngọt ngào của ngày xưa ấy...