Mình gặp nhau đúng là do duyên nợ. Chắc chẳng ai có thể hiểu rõ mình đúng là duyên nợ hơn em & anh & gia đình anh. Nhiều người nói em có phước vì có được anh. Rằng anh là người đàn ông biết yêu thương em, biết chăm sóc con & biết lo lắng quan tâm cho cả em & con. Nhiều người nói như vậy vì em đã khoe anh với nhiều người đó.
Em kể cho nhiều người rằng em đã được anh yêu thương như thế nào. Em vẫn nhớ như in lúc em bị ngất ở Spa cũa Life Resort trong lần thứ hai mình đến đó. Anh đã rất lo lắng & anh đã bên cạnh em suốt cho đến khi em tỉnh. Anh đã cõng em suốt đọan đường từ Spa về phòng mình. Anh đã cõng em đi như thế vì anh biết em mới ngất dậy và vẫn còn yếu. Em vẫn nhớ như in những chăm sóc & cận kề bên em khi em nằm viện sinh con. Anh lau mình cho em, anh không ngại gì cả. Một mình anh vừa chăm con vừa chăm em - chăm một bà đẻ. Em vẫn không quên được khi em nằm đó thiêm thiếp vì sốt. Em mê mê nhưng em chợt tỉnh vì em biết có ai đó đang lấy nước ấm lau mình cho em, lau mặt, lau tay, lau chân. Em chợt tỉnh & chợt mở mắt khi thấy anh là người đang làm những việc đó cho em. Anh không biết em đã xúc động như thế nào đâu. Lúc đó quả thật em chỉ muốn ôm anh & hôn anh mà thôi. Lúc đó em hạnh phúc lắm & em biết anh đã nhớ lời cô y tá dặn khi cô biết có khả năng em sẽ bị sốt. Lúc đó em hạnh phúc lắm. Em còn nhớ khi anh thấy em đau đớn tập từng bước đi chầm chậm vì vết mổ chưa lành, anh đã cảm thông. Anh như cảm được cả cái đau mà em đang mang. Anh nhẹ nhàng với em & anh muốn em tập đi thật chậm.
Em đã kể cho nhiều người cách anh chăm con chu đáo như thế nào. Cách anh chơi đùa với con, thay tã cho con, dỗ con ngủ, cho con ăn, cho con uống thuốc, xi con đi pipi, giỡn với con, hôn con, ôm con, yêu thương con, mua quà về cho con, nữa đêm dậy đắp mền cho con... Anh làm everything. Anh làm còn tốt hơn em nhiều lần nữa. Em đã khoe với tất cả mọi người anh là người cha tuyệt vời. Em không hề nói khóat. Anh là một người cha tuyệt vời của con chúng ta. Bởi vậy chả trách sao con cứ theo anh miết. Nó thấy anh là nó đòi ẵm. Nó nghe tiếng anh là nó đã khóc đòi rồi. Chả trách sao con yêu anh nhiều đến vậy vì nó biết anh yêu nó nhiều như thế nào.
Nhưng cũng có nhiều người nói anh cũng may mắn khi gặp được em. Cũng đúng mà, phải không anh? Em đâu cần kể ra vì sao. Anh bỏ hết tất cả ở Mỹ về đây. Em tạo cho anh & em công việc. Em sinh cho anh đứa con. Em yêu thương anh & con. Anh có cuộc sống hạnh phúc đủ đầy với em & con. Một hạnh phúc mà anh không có được trên đất Mỹ. Em biết ngòai tình yêu anh dành cho em thì em cũng phải "xứng đáng" lắm để anh chấp nhận về bên em như vậy.
Những điều này nói ra không có nghĩa mình là hòan hảo. Anh & em vẫn có những tật xấu vì mình là con người mà. Tuy nhiên những tật xấu của em. anh biết & những tật xấu của anh, em biết. Em chỉ không muốn liệt kê ra ở đây vì nếu như thế sẽ làm hỏng bài viết này mất. Hãy cứ cảm ơn ông trời, cảm ơn duyên nợ đã đưa mình đến với nhau. Làm sao để mình nợ nhau càng lâu dài, càng nhiều & tình cảm yêu thương gắn bó của gia đình bé nhỏ này cũng ngày càng mạnh hơn, tốt hơn như cái duyên cái nợ của em & anh vậy.