Mẹ lên downtown Seattle một mình vào một buổi sáng trời đẹp. Dì Thảo chở mẹ đến big store bán đồ second-hand. Ở đó bán hầm bà lằng đủ thứ món trên đờờ. Gì cũng có mà toàn là second-hand thôi. Mẹ rất thích đi đến mấy store này vì có khi chịu khó lựa đồ thì sẽ chọn được rất nhiều món vừa hời, vừa đẹp & vừa mới (có khi người ta chỉ mới sử dụng 1 lần hoặc chưa sử dụng lần nào nhưng bị demode người ta cũng bày bán ở đây). Giá cả các món hàng ở đây very cheap nếu không nói là rẻ như bèo & có món dường như cho không vì có mấy xu lẻ của Mỹ hà (khoảng chừng 1000-2000 VND của mình). Có lần mẹ mua được 1 túi xách của Nine West rất đẹp nhưng giá chỉ có 99xu thôi. Mẹ mua rất nhiều sách Chicken Soup for the Soul (dịch tiếng việt là Cửa sổ tâm hồn) cho dì Bé. Mỗi cuốn rất dày chứ không mỏng như Việt Nam. Giá cũng có khoảng 80xu/cuốốn. Sau đó mẹ ra trạm xe bus trước store này & take bus đi lên downtown chơi.
Mẹ đến Seattle Art Museum. Mẹ phải mua vé vào cổng hết 25USD trong khi đáng lẽ mẹ chỉ phải trả 15USD thôi vì mẹ có discount coupon 10USD nhưng mẹ không biết. Coupon trong cuốn travle guide mẹ cầm trên tay nhưng mẹ không show ra. Hèn chi lúc mẹ đến mua vé, chú bán vé hỏi mẹ có coupon ko, vì có lẽ chú nhìn thấy cuốn travel guide trên tay mẹ nhưng mẹ lại nói không làm cuối cùng mẹ không được hưởng 10USD. Hic Hic
Seattle Art Museum là bảo tàng nghệ thuật rất đặc sắc. Đi vào trong có vô vàn thứ để xem nhưng người ta lại không cho take picture nên mẹ không chụp được gì cả. Những pics ở trên là mẹ chụp bên ngoài museum & downtown Seattle thôi. Bên trong bảo tàng được chia rất nhiều khu & trưng bày rất nhiềều lĩnh vực khác nhau. Mẹ còn nhớ có khi trưng bày những đồ ly tách chén đĩa sứ từ thời xa xưa của Châu Âu rất sang trọng, lộng lẫy & quyền quý. Vô cùng nhiều các ly tách chén đĩa sành sứ này vớớ đầầ đủ các chủng loại & màu sắc vô cùng phong phú. Mẹ cứ muốn thu hết vào tầm mắt của mình & chỉ sợ phải bỏ qua những chi tiếc cho dù là nhỏ nhặt nhất. Có những sảnh trưng bày các tác phẩm hội họa vô cùng ấn tượng, những bức ảnh, những hình khối theo trường phái sắp đặt. Có một chiếc áo choàng cực lớn được làm từ hàng ngàn hay có thể nói là hàng trăm ngàn mảnh thiếc là các mảnh quân hàm tên của các anh hùng đã hy sinh của nước Mỹ. Mẹ không nhớ rõ là những anh hùng này đã hy sinh vào thời điểm nào & trog cuộc chiến nào. mẹ chỉ nhớ đó là một tấm áo choàng rất lớn, màu thiếc, không cho phép ai đụng vào & được đặt trang trọng & ấn tượng ngay giữa sảnh chính chuẩn bị vào khu trưng bày các tác phẩm nghệ thuật. Có những gian phòng người ta chiếu phim từ thời cổ đại cho đến thời hiện đại. Có gian phòng trưng bày những mẫu quan tài rất ấn tượợng. Có mẫu quan tài hình xe hơi, xe lửa, hình cây đàn... Đi qia mỗi gian hàng đềề có loa thuyết minh tự động. Tuy nhiên để nghe đượợ nhữữ thuyêế minh naà thì mỗi ngườời phải đeo trên mình mộột thiết bị nghe đặt biệt giống như điệệ thoại vậy. Không khí trong Museum rấấ yên lặng. Mọi ngườờ chăm chú quan sát, theo dõi & lắng nghe. Không ai nói to tiếng cả. Tiếếc cho mẹ là mẹ không biết lấy những "chiếc điện thoại" đó ở đâu & mẹ ngại cũng không dám hỏi vì làm phiền người khác nên cuối cùng mẹ chẳng biết được họ thuyết minh những gì. Mẹ chỉ có thể đi đi lại lại để xem mà thôi. Đi hết gần cả ngày vẫn chưa xem hết bảo tàng nữa. Còn 1 cái Museum nữa bên cạnh cái Art Museum này nhưng lúc đó hết thời gian rồi, dì Thảo phải lên đón mẹ nên mẹ đành hẹn quay lại vào dịp khác vậy.
Chỉ có một kỷ niệm sau khi mẹ rời museum, mẹ take bus & đi xuống đường highway. Lúc đó mẹ nói với chú xe bus là mẹ muốn đến chỗ này để có người đến đón. Đi đựoc 1 lúc là chú xe bus ra hiệu cho mẹ xuống chỗ bến đỗ trên highway. Chú có ra hiệu cho mẹ đi xuống cầu thang kế bus stop & đi ra thì mới đến chỗ đợi nhưng mẹ không hiểu. Mẹ đứng chỗ bus stop đó mộộ lúc khá lâu. Lúc đó chỉ có 1 mình mẹ thôi vì đó là đườờg higway đâu có xe nào dừng lại đâu. Đứứg 1 lúc có xe bus khác dừng lại, 1 nhóm người Mỹ đen bước xuống & họ cứ nhìn mẹ lom lom. Mẹ thấy ớn quá nên mẹ đánh bụng đi xuống cầu thang đại thôi. Ai ngờ xuống đến cầu thang thì chính là chỗ hẹn của mẹ & Dì Thảo. Mẹ thiệt là hú hồn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét