





Hồi lúc mới 4 tháng là Ba mẹ đã dắt đi Nha Trang - Cổ Thạch chơi rồi. Lúc đó là đi chung với bên nhà nội, các bác, các cô, các anh chị. Lúc đó là dịp chú Cường về. Cả nha bao nguyên chiếc xe 25 chỗ đi 5 ngày luôn. Từ Sài Gòn đi ra Cổ Thạch dừng ở đó 1 đêm. Sáng hôm sau đi tiếp ra Nha Trang. Mình còn nhớ lúc ở Cổ Thạch, Ba có ẵm mình xuống biển nhúng miếng nước, lúc đó mình còn nhỏ quá nên chưa biết như thế nào, bởi vậy ba kiu mình chẳng khóc la gì cả nhưng ba không dám cho mình chơi lâu vì có lẽ biển không được sạch gì mấy. Lúc ra Nha Trang, mình làm cho cả nhà 1 phen hú vía. Lúc đó là ngày 14/2 (mẹ nhớ kỹ lắm vì ngày đó Ba nhắn tin chúc Happy Valentine mẹ - Ba thiệt là ngộ, có mẹ đó không nói muh bày đặt nhắn tin), chiều đó mình ngủ ở khách sạn rồi, ba canh mình để mẹ đi gội đầu. Hổng biết sao tự nhiên mẹ đi xong là ở nhà mình la khóc um sùm luôn. La quá chòi la luôn, không ai dzỗ được hết. Ba phải kêu mẹ về. Mọi người ai cũng nghĩ chắc mình đau bụng vì đi xa 5 ngày, bình sữa của mình không được nấu chín kỹ như ở nhà. Khi mẹ về mẹ dzỗ mình tí xíu là mình ngủ lại. Lúc đó tại mình khóc dzữ quá nên mình mệt & ngủ luôn. Mình làm cả nhà ai cũng lo lắng hết. Từ Bà nội đến máy cô mấy bác đến ba đều cuống quít cả lên. Thật là một kỷ niệm đáng nhớ.
Kế đến là mình được về Quy Nhơn lúc 30/4. Như vậy là mới gần 2 tháng là mình lại được đi chơi nữa. Kỳ đi Quy Nhơn mẹ đã post hình & viết blog cho mình rồi nên giờ chẳng cần phải viết lại nữa.
Rồi hôm vừa rồi ngày 22/5 mình lại được Ba mẹ cho đi Cần Thơ. Mẹ xuống Cần Thơ làm hội thảo cho cái business của mẹ. Mượn xe của ông bà 8, Ba lái xe chở mẹ & mình đi. Ba lái xe rất là tài. Xe chạy êm ru, mình ngồi yên sau với mẹ hết bú, đến chơi rồi lại ngủ. Đến lúc lên phà Cần Thơ, ba ẵm mình ra ngoài để mình nhìn phà, ở ngoài mát ơi là mát, là mát của gió chứ không mát như máy lạnh trong xe. Ba Mẹ xuống ngày Thứ Sáu xong Thứ Bảy là về lại. Lúc đi về lại có một kỷ niệm đáng nhớ nữa là khi xe về gần đến thành phố tự nhiên bị chết máy. Điều đáng nói là xe bị chết máy ngay đoạn đường kẹt xe & vô cùng đông đúc. Lúc đó gần 7h tối rồi mà xe bị đứng giữa đường vậy đó. Chòi oi, lúc đó mẹ lo lắm vì không biết làm sao. Máy lạnh trong xe không có, mẹ phải mở cửa kính & ôi thôi nó bụi & ồn vì xe bị đứng giữa đường xa lộ đang kẹt vô cùng đông đúc. Nào là xe tải, xe hơi, xe khách, xe máy.. bóp kèn inh ỏi vì họ bực mình xe của ba đứng cháng giữa đường áh. Lúc đó ba muốn tấp xe vô lề nhưng vì đường kẹt quá nên cũng chẳng biết làm sao. May sao, xe chết máy một hồi khoảng nữa tiếng thì chạy được. Ba mừng quá nhưng vẫn muốn cho yên tâm để chạy đoạn cuối cùng về nhà nên Ba lái xe vô lề vô ngay quán phở bên đường nghĩ tí xíu. Ba với mẹ ăn xong tô phở là chạy xe một mạch về nhà luôn. Đây là kỷ niệm mẹ không thể quên được vì thực sự lúc đó, mẹ yêu mình nhất trên đời, rất lo lắng cho mình & thấy tội nghiệp mình quá vì đáng lẽ mình được ngủ ngon rồi nhưng vì xe không có máy lạnh nên mình thức dậy & chịu đựng cảnh kẹt xe đứng máy đó với ba mẹ. Hình như lúc đó mình cũng thấấ yêu ba mẹ quá nên mình chẳng khóc la gì cả. Cuối cùng thì cả nhà mình cũng về đến nhà. Tổng kết, Ba là ngườời giỏi nhất vì lái xe an toàn & rất chăm lo cho cả mình & mẹ. mẹ là người giỏi nhì vì chăm mình tốt để ba yên tâm lái xe & đồng thời làm công việc tốt. Còn mình là người gỉoi.. ĐẶC BIỆT vì mình ngoan, không quấy phá để Ba mẹ có một chuyến đi vui vẻ. Cả nhà hạnh phúc!
Kế đến là mình được về Quy Nhơn lúc 30/4. Như vậy là mới gần 2 tháng là mình lại được đi chơi nữa. Kỳ đi Quy Nhơn mẹ đã post hình & viết blog cho mình rồi nên giờ chẳng cần phải viết lại nữa.
Rồi hôm vừa rồi ngày 22/5 mình lại được Ba mẹ cho đi Cần Thơ. Mẹ xuống Cần Thơ làm hội thảo cho cái business của mẹ. Mượn xe của ông bà 8, Ba lái xe chở mẹ & mình đi. Ba lái xe rất là tài. Xe chạy êm ru, mình ngồi yên sau với mẹ hết bú, đến chơi rồi lại ngủ. Đến lúc lên phà Cần Thơ, ba ẵm mình ra ngoài để mình nhìn phà, ở ngoài mát ơi là mát, là mát của gió chứ không mát như máy lạnh trong xe. Ba Mẹ xuống ngày Thứ Sáu xong Thứ Bảy là về lại. Lúc đi về lại có một kỷ niệm đáng nhớ nữa là khi xe về gần đến thành phố tự nhiên bị chết máy. Điều đáng nói là xe bị chết máy ngay đoạn đường kẹt xe & vô cùng đông đúc. Lúc đó gần 7h tối rồi mà xe bị đứng giữa đường vậy đó. Chòi oi, lúc đó mẹ lo lắm vì không biết làm sao. Máy lạnh trong xe không có, mẹ phải mở cửa kính & ôi thôi nó bụi & ồn vì xe bị đứng giữa đường xa lộ đang kẹt vô cùng đông đúc. Nào là xe tải, xe hơi, xe khách, xe máy.. bóp kèn inh ỏi vì họ bực mình xe của ba đứng cháng giữa đường áh. Lúc đó ba muốn tấp xe vô lề nhưng vì đường kẹt quá nên cũng chẳng biết làm sao. May sao, xe chết máy một hồi khoảng nữa tiếng thì chạy được. Ba mừng quá nhưng vẫn muốn cho yên tâm để chạy đoạn cuối cùng về nhà nên Ba lái xe vô lề vô ngay quán phở bên đường nghĩ tí xíu. Ba với mẹ ăn xong tô phở là chạy xe một mạch về nhà luôn. Đây là kỷ niệm mẹ không thể quên được vì thực sự lúc đó, mẹ yêu mình nhất trên đời, rất lo lắng cho mình & thấy tội nghiệp mình quá vì đáng lẽ mình được ngủ ngon rồi nhưng vì xe không có máy lạnh nên mình thức dậy & chịu đựng cảnh kẹt xe đứng máy đó với ba mẹ. Hình như lúc đó mình cũng thấấ yêu ba mẹ quá nên mình chẳng khóc la gì cả. Cuối cùng thì cả nhà mình cũng về đến nhà. Tổng kết, Ba là ngườời giỏi nhất vì lái xe an toàn & rất chăm lo cho cả mình & mẹ. mẹ là người giỏi nhì vì chăm mình tốt để ba yên tâm lái xe & đồng thời làm công việc tốt. Còn mình là người gỉoi.. ĐẶC BIỆT vì mình ngoan, không quấy phá để Ba mẹ có một chuyến đi vui vẻ. Cả nhà hạnh phúc!
Lần này thì Ba mẹ lại cho mình đi Vũng Tàu đi đám cưới chú Định bạn mẹ. Ngày 6/6. Thực ra đám cưới chỉ là cái cớ (mẹ nói vậy) để cả nhà mình lại được đi du lịch tiếp. Lần này thì mình sướng lắm vì được ở 5-star hotel: Imperial Hotel. Mình đã ơi là đã luôn. Mẹ nói mình là "happiest baby in the world" (Hihi, mẹ xạo quá đi thôi...). Mấy pics trên chụp vào buổi sáng sớm lúc khoảng 6h. Ba ẵm mình ra biển để phơi nắng, bởi vậy mình mới cởi áo sexy vậy đó. Hihi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét