
Có nhìn thấy anh chơi đùa & yêu thương con thì mình mới biết tình cha dành cho con gái là thiêng liêng & đáng yêu biết chừng nào.
Từ nhỏ, mình không có cảm giác đó. Từ nhỏ, ba mẹ đã chia tay khi mình chỉ là một em bé 2 tuổi.
Đến lớn, mình cũng chẳng hiểu được tình cha là như thế nào. Mình không ở gần ba. Ba đối với mình vừa lạ lẫm, vừa quen quen. Vì mình gọi Ba là Ba, chứ chẳng thể gọi bằng ngôn từ nào khác. Mình cũng chẳng có cơ hội để nhận thức được những tình cảm âu yếm của ba dành cho con gái & mình cũng chẳng có cơ hội để đáp trả những tình cảm ấy dành cho ba. So với con thì mình thua con về điều này.
Con chơi với anh vui vẻ lắm. Con yêu anh lắm. Con lúc nào cũng đòi ba ba. Đang ngủ mà biết ba dậy cũng dậy theo. Đồ gì của ba là của ba, không ai được đụng vô. Con biết hôn anh, biết yêu thương anh, biết ôm anh & biết ngủ trong lòng anh. Con biết anh yêu nó. Con biết anh dành tất cả tình yêu thương cho nó. Con cảm nhận được hết. Và em cũng cảm nhận được anh yêu quý con đến chừng nào. Cái gì cũng dành cho con. Cái gì cũng nghĩ về con. Con là số 1. Em đã nói: Anh là người đàn ông đầu tiên trong cuộc đời nó yêu nó nhiều đến vậy.
Cho đến ngày cưới của mình, lần đầu tiên mình mới biết yêu thương ba thật sự. Là lần đầu tiên trong cuộc đời, mình thấy ba nghẹn ngào không nói nên lời vì quá xúc động khi thấy con gái đi lấy chồng. Lần đầu tiên... mình cảm giác được tình yêu dành cho ba trọn vẹn. Một cảm giác bất chợt nhưng lại sâu sắc vô cùng.
Cũng lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, mình biết lo cho ba. Khi nghe ba bị bệnh đau nhức, đã biết nói để con mua thuốc gửi về cho ba uống. Lần đầu tiên, con gái biết thể hiện tình yêu thương dành cho cha. Mình thua con về điểm này. Mình thua con vì ngày nào con cũng thể hiện tình yêu thương của nó dành cho anh. Trong khi mình phải chờ đến gần 30 năm mới thể hiện được. Thật đáng trách quá...
Viết đến đây mà nước mắt đã muốn rơm rớm rồi. Ba đã có gia đình khác từ lâu. Các em cũng yêu thương mình như chị ruột (hay do mình nghĩ vậy, hay cũng có thể là đúng như vậy). Chỉ vì không gần gũi nhau nên mới khó có điều kiện chăm sóc cho nhau. Nhưng ít ra, mình cũng đã có cảm giác của tình cha con và tình anh chị em như ruột thịt.
Có thể với nhiều người sống có đầy đủ cả ba và mẹ từ nhỏ đến lớn nên không hiểu được cái cảm giác như mình. Mình là một thiệt thòi. Bởi vậy nhiều khi có những giận hờn với anh, thậm chí đã muốn đường ai nấy đi, nhưng nhờ ơn trên chỉ lối, nên cũng đã tỉnh ngộ. Cũng đã kịp nhìn thấy sự thiệt thòi của mình để không để lặp lại với con gái. Để cố gắng vượt qua những giận hờn, u uẩn (là lời của Ba nói) để dành cho con gái hạnh phúc trọn vẹn của cả ba và mẹ.
Viết bài này không phải để trách ba mẹ, mà chỉ là muốn viết vì tự nhiên muốn viết. Và tự nhiên muốn viết về ba.
Tết này... sẽ gọi đt cho ba...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét