Thứ Tư, 4 tháng 8, 2010

Về quê!


Mình vẫn thích gọi quê là nhà, mặc dù không còn nhà nào nữa. Nhà cũ đã được bán đi bán lại cho 2-3 người. Nhà vẫn đó, vẫn nằm trên con đường cũ nhưng khóat lên mình bộ áo mới. Có chút sửa sang nhưng vẫn là nhà cũ trong lòng mọi người, mọi người trong gia đình.

Nhà cũ có giường mình ngủ kế bên giường ông ngọai. Nhà cũ có võng mình thích nằm đưa tới đưa lui. Nhà cũ có sân thượng mà mỗi trưa hè lại thích lên đó nằm, nằm nép trong khỏang sân tí xíu có mái hiên che cho khỏi nắng. Vậy mà ngủ ngon lành. Ngủ một giấc từ 1h trưa đến 4-5h chiều. Thức dậy nhưng vẫn nằm nhìn trời cao, mây trắng, thấy lòng thanh thản lắm. Lúc đó có gì đâu lo lắng. Lúc đó chỉ suy nghĩ vẩn vơ mơ mộng về anh chàng đẹp trai nào đó thôi :).

Lần này về với anh & con, với cả gia đình, tổng cộng gần 20 người. Con lớn hơn năm ngoái. Con được nhìn thấy cánh đồng, thích chơi cát, thích đi biển. Mình ở khách sạn có phòng view ra biển, sáng nào con thức dậy cũng chạy đến cửa sổ kêu biển biển. Ở Quy Nhơn có 3 ngày. Sáng thứ Sáu bay ra, đến trưa là lên bãi Bàu. Bãi Bàu yên tĩnh, vắng vẻ, biển êm. Con đã thích xuống nước, chơi cát cả buổi chiều. Hôm sau thứ Bảy cũng lại ở bãi Bàu cả ngày với gia đình. Hôm sau Chủ Nhật đi với anh về thăm mộ ông ngọai. Mong ông ngọai phù hộ sức khỏe, gia đình hạnh phúc, làm ăn có tiền để được về thăm ông ngọai hằng năm. Chiều Chủ nhật là đi tàu vô chung cả nhà. Lần đầu tiên con được đi tàu lửa. Con đi đủ thứ phương tiện rồi: máy bay, tàu cánh ngầm, xe hơi, tàu lửa. Con được trải nghiệm nhiều hơn, học hỏi được nhiều hơn. Con hiểu biết nhiều hơn một chút so với những bạn đồng trang lứa.

Về quê, gặp những gương mặt thân quen nhưng không gặp bạn bè. Không còn thời gian cho bạn bè nữa. Những người bà con chòm xóm giờ vẫn vậy, gia cảnh vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi đáng kể. Không giàu lên mà còn có khi lại nghèo đi và thêm bệnh tật nữa chứ.

Hẹn quê năm sau lại về. Hẹn 1 kỳ nghỉ thú vị nữa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét