Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010

Thế mới biết...

Hôm qua đi taxi từ Intercontinental về nhà, trên đường đi nói đùa với anh taxi "Anh chạy cuốc này xong về nghỉ được rồi". Anh nói: chưa đâu chị, chưa đủ sở hụi. Hồi trước bị mỹ nhân kế con vợ nó gọi thì chạy ngày chừng 1triệu là về nghỉ nhưng giờ bị "nhi đồng kế" nên phải ráng. Mình hỏi: ủa nhi đồng kế là sao. Anh nói: là cứ mỗi chiều là con tui nó gọi kiu Ba ơi ba... ba nhớ con không? Nghe vậy thôi là tui phải ráng chạy tiếp, 1 ngày phải 1t5 mới đủ chi phí.

Anh kể: mỗi tháng tui trả tiền nhà hết 1t5. Hồi trước gửi con nhà trẻ, vợ tui nó may ở xưởng đến 7-8h tối mới về. Muh con thì 4h chiều phải đón. Tui thì chạy xe đâu có bỏ xe để đón con được. Tụi tui dân quê lên đây mướn nhà chứ đâu có ai coi. Bởi dzậy tui cho con vợ nghỉ ở nhà coi con luôn. Một mình tui gánh hết cả nhà.

Tui chạy taxi được lãnh lương mỗi tuần. Mình nói"vậy là mỗi cuối tuần anh dắt cả nhà đi ăn tiệm được rồi". anh nói: đi ăn tiệm mắc lắm chị. 1 dĩa rau nó tính 5-7 ngàn chưa kể tiền đồ ăn rồi tiền nước uống. Tui cứ chiều thứ 7 là đem cái xoang nhỏ ra quán lẩu dê bình dân, mua 50 ngàn lẩu xong ghé chợ mua 2-3 ngàn cải với mấy vắt mì xong về là vợ chồng con cái ăn cành hông. Thêm nữa đi ra quán nó chém 1 chai bia hết 8-10 ngàn. Bà má vợ tui bả nấu cho tui nguyên chai rượu dưới quê bả đem lên. Tui uống rượu bả nấu vừa an tòan vừa khỏe, đỡ tốn tiền bia.

Mình nhớ từng câu từng chữ anh nói. Nghe xong mà ngậm ngùi... Mỗi người 1 cuộc sống, 1 lo toan: cơm áo gạo tiền... Chỉ mong vợ chồng anh hạnh phúc.

Thế mới biết...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét